Đất Nam Việt mà trước đây người ta còn gọi là Nam Kỳ, nngười Tây Phương khi đặt chân lên xứ mình hồi thế kỷ 16, 17 gọi bằng tên Cochinchine hay xứ Đàng Trong. Người ta cũng gọi xứ này là Đồng Nai (đồng có nhiều nai), Lộc Dã, Lộc Đồng (cùng một nghĩa) hoặc Nông Nại, là nơi mà người Việt mình đặt chân lần đầu tiên năm 1623. Sử chép rằng Chúa Sãi Vương Nguyễn phúc Nguyên (1613-1635), gả Công chúa Ngọc Vạn là ái nữ thứ 2 cho vua Cao Miên Chei Chetta II (1618-1626) từ Xiêm trở về lên ngôi báu và đóng đô tại Oulong. Nhờ sự giao hiếu ấy vua Cao Miên cho phép người Việt di dân vào Nam Bộ. Người Việt đặt đầu cầu tại Mô Xoài (gò trồng xoài), gần Bà Rịa năm 1623 (Theo Claude Madrolle -Indochine du Sud,Paris 1926).
Trong năm này một phái đoàn ngoại giao được cử sang Oulong để thương thuyết sự nhượng lại Sở Thuế quan Saigon. Về sau đến đời vua Réam Thip Dei Chan (1642-1659), em vua trước vị hoàng hậu Việt Nam nói trên xin vua Cao Miên cho phép người Việt được quyền khai thác xứ Biên Hòa năm 1638. Tiếp tục đọc